< 8 NGỌN GIÓ ĐỜI>
Được - Thua ... Thành - Bại,
cũng về không! Khen - Chê ... Thương - Ghét, mấy xuân nồng? Danh thơm - Tiếng thẹn, lòng có tỏ Lạc - Khổ nơi tâm, chảy theo sông ~~~QH~~~ |
THIỀN TRỊ LIỆU | Tâm lý trị liệu trên nền tảng Thiền Phật giáo
Mượn tạm nhân gian sắc thân hồng Bình minh tiếng khóc buổi sơ sinh Trưa mai đứng bóng mồ hôi chảy Nhờ gậy chống chân buổi chiều tà Mượn tạm nhân gian xúc thọ về Sáu căn gặp gỡ cảnh trần thơ Thất tình lục dục bao duyên khởi Lạc lối trần ai cứ quay tròn Mượn tạm nhân gian mộng tưởng đầy Căn nhà vô chủ lại nhận vơ Có ta đợi bạn, tri kiến vậy Nào biết vô minh khởi luân hồi Mượn tạm nhân gian uẩn hành này Trùng trùng điệp điệp nghiệp đi theo Chánh-tà phải thấy, cầu bậc trí Chỉ lối đi riêng đoạn ta bà Mượn tạm nhân gian thức tâm dày Sáu vùng hay biết bởi nhân duyên Thiện lành thức uẩn nương Đạo Đế Để nghiệp tu thành, niệm Phật ân 🙏_()_
Chờ Trà một lúc, sớm mai
Chờ khi được uống thời khai vị nào Chờ Trà, chậm rãi thi hào Chờ trong hương toả trầm sao thanh nhàn Chờ Trà, hỏi có luận bàn Ái hương, ái vị, ái làn khí trong? Thẹn thùng, ái đấy đếm đong Chờ thôi mà cũng trông mong duyên lành 🤗 Hỏi ai không thích chân thành? Thế nên tác ý thiện hành ráng gieo Để rồi tới khúc cheo leo Thiện tâm trổ quả gió reo nhẹ nhàng Nói năng đi đứng khẽ khàng Quỷ, Tiên ... tai thính, bẽ bàng bể dâu Thân người bám víu nơi đâu? Chân tình rộng lớn, phước sâu nâng mình Khen chi cái tính thông minh Tài năng cũng nghiệp tang tình vần "tai" Ngồi trà, chữ nghĩa lai rai Niệm về Không tánh... Nguyện "cai" ái trà 🤗🙏 (QH) Chiều tà, bóng ngả ly trà
Hoàng hôn tắt nắng la cà theo mây Chiều buồn, héo hắt cỏ cây Nghiệp sinh, nghiệp tử, bủa vây kiếp người Có ai không khóc không cười Không lên không xuống, không lười tiến thân Ngồi cười, chiết tự chữ "nhân" Thành nhân, ắt có gian truân đi kèm Yếu nhân, vị ấy sang hèn Nhìn sao mà đoán ngọn đèn nơi tâm Vĩ nhân, đức trọng thế nhân Thông minh chỉ để trí nhân tu bồi Danh nhân, hư thực mấy hồi? Ngày thôi bóng nắng, nằm rồi về đâu? Tha nhân, còn vấn vương lâu Lang thang cảnh giới âu sầu nghiệp oan Thân nhân một kiếp hỏi han Ngày sau cũng đoạn duyên tan xa rời Ân nhân, cứu giúp khổ đời Đừng quên nợ ấy không rời nghiệp duyên Phút buồn chẳng muốn huyên thuyên Tách trà theo nhịp đưa duyên-phận mình... (QH) 🫖🫖🫖
Ngồi trà trong cõi ta bà Ngồi nhìn tâm trí la cà mông lung Ngồi coi cuộc chiến thâm cung Thế quyền nếu đổ, thân cùng trốn đâu Sử Nam thay đổi đã lâu Người con thời đại cạo đầu học Kinh Ngồi thiền sáng tối chiến chinh Ma vương lại mắng, bạc tình trốn tu Mình cười, trong buổi chu du Chữ tù liền với chữ tu một vần Không hoa, không bạn, hồng trần Bạc tiền được mất, cái thân lo còn Quanh đi quẩn lại tuổi tròn Không già chẳng trẻ, gót mòn tha hương Sầu đau cũng nếm tứ phương Tự nhiên xúc cảm bi thương với đời Tự nhiên lười biếng câu mời Tự nhiên cái miệng ít lời ít than Tự tình một niệm nhân gian Tự ngồi, tự xét, tự tan buổi trà 🫖 (QH)
|
QUANG HẰNG (QH)Thế giới của Tâm linh - Tinh thần qua sự thực hành Thiền Phật giáo trong khoảng hơn 10 năm, cùng thói quen thưởng Trà của tác giả đã khơi nguồn cảm hứng cho những ý thơ được tắm mình tâm Đạo. Mời quý Đạo hữu cùng thọ ... Thơ... Archives
March 2024
Categories |